Đôi lúc tôi cảm nghỉ tôi viết ra cái website hay đơn giản hơn nó chỉ là 1 cái blog này để làm gì? Tôi cứ nghĩ nghĩ mãi. Tôi cũng chẳng biết.
Có lẽ là vì tôi muốn kiếm tiền.
- Có ai đó đã nói rằng viết blog có thể kiếm được tiền.
- Đó là khi bạn thật sự bỏ thời giản để viết ra những thứ có ý nghĩ với những người khác. Những thứ trao những giá trị cho người khác. (Chắc hôm nào tôi phải nghĩ về việc kiếm tiền từ viết blog. Mà có lẽ lúc đó là lúc mà tôi đã có thể kiếm được tiền từ blog rồi)
Hoặc đôi khi tôi vì muốn chia sẽ kiến thức.
- Kiến thức à? Tôi còn đi học, còn đọc cả đống sách học có đống khóa học thì ở đâu tôi có thể chia sẽ cho ai được
Tôi nghĩ rằng tôi nên viết vì tôi đang muốn tâm sự với chính tôi và tôi muốn viết.
Thường thì người ta tâm sự với bản thân bằng việc suy nghĩ, viết nhật ký hay làm điều gì đó tương tự. Đối với tôi thì tôi thích đánh máy. Bởi tôi đánh máy nhanh hơn viết mà lại đẹp hơn :))
Và đôi khi có những kiến thức tôi lại muốn chia sẽ với ai đó. Hoặc ai đó có cùng quan điểm với tôi thì họ có thể chia sẽ với tôi hoặc từ những suy nghĩ của tôi sẽ giúp họ trong lúc họ cần (hơi mơ mộng rồi Chí à)
Nhưng thật sự tôi chỉ muốn điều duy nhất đó là tâm sự với chính mình rằng hôm nay tôi đã làm được những gì. Đã học được gì. Đã suy nghĩ gì. Đã làm gì có ít cho đời, cho gia đình hay cho chính tôi.
Để tôi lưu đó. Một lúc nào đó có lẽ sẽ cần.
Vậy hôm nay tôi đã làm được gì?
Ngày hôm nay điều duy nhất tôi muốn nói với bản thân rằng tôi đã thực hiện được một thứ liên tục trong 66 ngày đó là chạy bộ.

Thật sự nó không qua lớn với ai cả. Nhưng nó là một sự tiền bộ nhỏ trong tôi
Tôi chỉ cần giữ nhịp đó không cần đồi hỏi quá cao ở chính tôi chỉ cần đều như vậy mỗi ngày là đủ rồi.
Hôm nay tôi vẫn chưa đọc được trang sách nào mà cũng có lẽ sẽ không có trang sách nào được đọc vào lúc này vì đầu óc lúc này của tôi không được thoải mái cho lắm.
Có lẽ thử thách tiếp theo của tôi là đọc sách mỗi ngày không được dừng.